Nhẹ như một làn gió, những bộ phim hoạt hình Nhật (anime) khẽ lướt qua tâm trí ta thật nhẹ, nhưng luôn vươn lại những giọt sương li ti rưới mát cho tâm hồn ta, để ta lặng đi mà để cho tâm hồn mình khoan khái bản nhạc cuối phim khi trên màn đã là những dòng chữ credit cuối cùng. Lâu rồi tôi mới lại tìm được cái cảm giác thanh thản này sau khi thưởng thức một bộ phim, cám ơn "Bài thánh ca từ Trái tim" - 心が叫びたがってるんだ。 Tươi mới là cảm giác tôi cảm nhận được đầu tiên khi phim vừa hé lộ những cảnh đầu tiên : là gió nhẹ cuốn theo những cảm xúc tản mản trên nền có xanh non về phía bầu trời xanh nhạt kia. Thật là một khung cảnh êm đềm nhẹ nhàng mà ta thường bắt gặp trong các bộ phim hoạt hình tình cảm của đất nước mặt trời mọc. Tiếp theo là những cảnh nhí nhảnh hồn nhiều của trẻ thơ, tôi nghĩ đây sẽ là một bộ phim tình cảm hồn nhiên với những cảm xúc bồng bột ngây ngô nhưng đáng yêu của tuổi thơ. Thế nhưng bộ phim chứ đựng nhiều cảm xúc dồn nén hơn tôi tưởng... Xuất phát từ b
Vừa xem xong bộ phim "Captain America: Civil War". Đây là một phim trong series của Marvel mà mình chưa xem, quyết tâm phải xem để có dữ kiện để xem bộ phim đình đám: "Avenger: Infinity War". Banner Phim Mình đã đạt được mục đích, nhưng nó còn giúp mình có những suy nghĩ tích cực hơn. Và đó chính là sự khác biệt giữa một bộ phim bình thường và một bộ phim hay. Sau mỗi bộ phim của Marvel, mình lại cảm phục nhà sản xuất tại sao lại có thể tạo nên một tác phẩm đồ sộ đến như vậy: nếu tính toàn bộ phim trong vũ trụ Marvel thì có thể dài tới 20 năm, mà mỗi bộ phim chiếu rạp đều có nét đặc sắc riêng chứ không chỉ là một tập trong các series film khác. Có thể nói đây là loạt phim chiếu rạp đồ sộ nhất từ trước tới nay. Và chắc chắc là thành công nhất nữa. Quá thực ngã mũ trước ekip thực hiện toàn bộ series này. Mọi chuyện sẽ dừng lại là một status chứ không phải là một blog như thế này, nếu như cảm giác của mình đơn thuần chỉ là cảm phục. Sau khi cảm xúc lắng
Sáng nay sực nghĩ mình nên viết một bài về game. Tuy từng chơi game nhiều, nhưng trước giờ vốn nghĩ nó chỉ là loại hình giải trí bình thường nên không có gì để viết. Phim ảnh hay sách báo thì còn có giá trị nghệ thuật để bình luận, chứ game thì xem ra giá trị đó không cao. Nhưng dần dần blog mình đã chuyển hướng cho hợp lý hơn. Blog này giờ không đơn thuần là nơi đánh giá, review phim ảnh nữa. Mà là tất tần tật sự kiện mà mình nghĩ có ảnh hưởng tới cuộc đời. Những yếu tố mà đã tác động lên cuộc sống mình, hình thành tính cách mình, mà mình có thể chia sẻ với cộng đồng. (Đương nhiên còn một số yếu tố cá nhân mà không thể chia sẻ công khai được) Trở lại với câu chuyện về game, sự thật mình là một tay chơi game "gần tới mực nghiện". Bây giờ thì ít, nhưng thời cấp 3 và đại học thì rất nhiều. Thật sự đó không có gì là quá ghê gớm khi game đã chứng tỏ là một loại hình giải trí rất tốt trong thời hiện đại. Dĩ nhiên bài viết này mình không viết về game và ảnh hưởng của
Nhận xét
Đăng nhận xét