Tiết mục xiếc của anh em Giang Cơ & Giap Nghiệp đã mang hình ảnh đất nước tới thế giới. Bên cạnh đó, gần đây khi mình xem Người Bí Ẩn, thì một số nghệ sĩ xiếc lại dường như đã khó khăn trong việc theo nghề xiếc vì đây là nghề nguy hiểm nhưng lại bấp bênh. Vậy sự khác biệt của sự thành công là gì trong 2 trường hợp trên? Theo mình, đó là sự hợp tác của một tập thể, và sự liên tục thay đổi để thích nghi. Tiết mục của 2 anh em Giang, trước hết rõ ràng ai cũng nhận thấy 2 anh em họ là nhân vật trung tâm. Nhưng nếu chỉ có 2 anh em thì có thể tạo ra một tiết mục hồi hộp và ấn tượng như vậy không? Rõ ràng là không. Chắc chắc 2 anh em có một cố vấn âm nhạc & âm thanh để tạo nên cảm xúc hoành tráng của tiết mục. Và làm sao có thể thiếu một nhà thiết kế ấn tượng đã làm nên background (ảnh nền) và trang phục của 2 người trên sân khấu? Thêm nữa, chắc chắc cần một đạo diễn tài năng để sắp xếp những tình huống một cách hợp lý để cuốn hút người xem (như chi tiết các bục để bước đi b...
Happy New Year guys, 2017 is a big year for me, which I have some big events that should be memorized. But it seems that I have less time to write blog than before, so this year my blogs did not have as many new posts as before. That's why I tried to have a post to summarize the last year even though i'm quite busy now. These are the big events, in time descending order: - Mar 2017: Engagement to my wife. We had a trip to our hometown to do our engagement and have a good time with our high school friends, who helped to film the wedding video. This year we spent lots of our time to prepare for the wedding, starting with the trip to Ho Tram - Ho Coc to take wedding photos. - April 2017: Change work domain I officially switched from SAP Authorization to UI5 Dev team at the beginning of the months. This big change & a correct decision I've made so far. Since changing to the new team, I'm working in the development environment which is much suitable for me. Wh...
Một cuốn sách mà tôi không thể ngồi dậy sau khi đọc trang cuối cùng. Có những tiểu thuyết khiến ta thổn thức đến vô cùng, mà để có được cái xúc cảm mãnh liệt đó, hằng hà xa số những cảm xúc đã dồn nén qua biết bao nhiêu trang sách, đôi lúc có phần nhợt nhạt. Một trăm năm, đó là quãng thời gian trôi qua từ trang đầu đến trang cuối cùng cuốn sách. Một thiên tiếu thuyết về những con người từ một ngôi làng xa tít xứ Mỹ La Tinh. Có lẽ tôi sẽ không quá đi sâu vào chi tiết nội dung để tránh làm ai lướt qua bài viết này với tác phẩm này với tác phẩm. Các bạn chỉ cần biết đây là một cuốn sách mãnh liệt với những diễn biến căng thẳng nhất. Mà điều đặc biệt, mà chỉ có tiểu thuyết mới có thể mang lại đó, là những tình tiết kịch tích đó cứ tiếp tục diễn tiến trong cái mạch truyện đều đều và nhưng là một vòng tuần hoàn lặp lại. Tựa như một cái trôn ốc, sự việc từ đời người này lại lặp lại ở đời người khác. Những niềm vui, nỗi buồn, những hành động đi đến những hậu quả; mỗi người dần vẽ nên cu...
Nhận xét
Đăng nhận xét