Ngày 4 - Chia tay trong tiếng cười
M ột luồng gió lạnh mân mê khắp người, rồi biết ngay cu Toàn mới dậy, hắt phăng cả tấm mềm ấm áp của tôi . Bắt đầu ngày thứ 4 tiếp tục là tiết mục ngắm bình mình có phần bị fail ngày hôm qua. Buổi sáng Đà Lạt qua cửa sổ Chiến thắng cơn ngáy ngủ do cái lạnh sáng sớm, một số bạn đã xong phần đánh răng rửa mặt. Xong xuôi, gọi điện thì lại bị bác tài mắng cho một trận, bảo không đi được. Tôi thì đơ một lúc, còn lùi Lộc (mới vào phòng) thì như như tượng đá mất một chân, ngã uỵch lên giường rồi chui vào chăn ngủ. Cả bọn lại chìm vào giấc ngủ. trong lòng một cảm giác nhẹ nhỏm như thời sắp đi học mà được nhận thông báo nghỉ. Duy chỉ có cu Toàn là quyết tâm chạy bộ đón bình minh. Chưa ngủ lại được ngay nên mình ra ban công đứng tí. Hôm nay sương ít, trời quang hơn, đâu đó đã nghe thấy những tiếng động đời thường để khởi đầu một ngày mới. Một cảm giác bình yêu đến lạ. Không khí lạnh, nhưng đã phảng phất hơi ấm của ngày mới. Buổi sáng chia tay Đà Lạt có vẻ không còn buồn mấy, hay có t...