Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 10, 2015

Một góc ký ức...

Tôi bắt đầu viết những dòng này khi trời đang mưa nặng hạt, cơn mưa rào cuối hè. Quảng Nam, 10/10/1015 3 ngày trước, chiếc máy bay lướt khỏi màn sương dày ở Sài Gòn, đưa tôi về với miền đất từng là nơi mình chạy nhảy nô đùa. Xuống sân bay, vẫn cái nắng gắt rát da cũng dải đất miền Trung.  Tôi chọn đi xe máy để đi về nhà, một phần vì có bạn sẵn xe đi về, một phần khác vì muốn ngắm thật kĩ vùng đất này sau thời gian lâu không gặp, để cảm nhận lại cái gió rát mặt từ miền Bắc Lào thổi qua. Dọc theo quốc lộ 1A, chúng tôi từ sân bay chạy về Tam Kỳ. Con đường thẳng và thoáng. Vùng ngoại ô Đà Nẵng giờ này đã mọc liều nhiều khu dân cư với đất được chia lô rõ ràng. Những ngôi dà quen thuộc đã bắt đầu mọc lên, đâu đó thấy cái nét thân quen ở Sài Gòn, sự vận động không ngừng của một nền kinh tế non trẻ. Ra khỏi thành phố Đà Nẵng, đến với Quảng Nam, quê hương tôi. Hai từ quê hương đã diễn tả nhiều điều. Đó là nơi tôi lớn lên cùng với những kỷ niệm, vùng đất của thời trẻ thơ tôi. Nh